“Gâu gâu gâu~” Tiếng chó sủa vang vọng xuyên thời không kèm theo mùi hôi thối nồng nặc của nhà vệ sinh công cộng xộc thẳng vào mũi. Không chỉ Hàn Chạy Chạy và Diệp Bất Phàm nhíu chặt mày, ngay cả những vong linh vừa bước ra từ cánh cửa tối tăm kia cũng phải bịt mũi.
Tuy nhiên, mùi hôi thối này dường như có sức mạnh xuyên thấu cả linh hồn, dù nhắm chặt mọi giác quan cũng không thể tránh khỏi sự tấn công của nó!
“Bổn tạp chủng ngửi thấy mùi của lão bà rồi…”
“Tạp chủng 488, đây rốt cuộc là cái nơi quỷ quái gì vậy?”